Những lời thơ đong đầy nỗi nhớ
Em viết mừng Sinh Nhật chị iu
Tháng chín chưa sang vội lo nhiều
Quà cho chị tấm lòng em đó.
Khoảng thời gian xưa còn đâu nữa
Đã qua rồi năm tháng phôi phai
Nét xuân xưa dẫu có đổi thay
Vẫn là chị ko ngoài ai khác.
Cánh vạc xưa thôi hết tảo tần
Đời lận đận, chìm vào dĩ vãng
Cuộc sống thăng trầm nhưng vẫn đẹp
Hạnh phúc này , mãn nguyện lắm thay.
Và giờ đây hạnh phúc nhân đôi
Một gia đình nhỏ cùng chia sẽ
Năm người mình hãy cùng gìn giữ
Hạnh phúc này có dễ tìm đâu.
Tháng chín Thu sang biết bao điều
Chị muốn gửi về phương xa đó
Cảm ơn em ! Cảm ơn rất nhìu...
Cảm ơn cả gia đình yêu dấu..
HẠNH PHÚC
Khoảng cách, thời gian, nỗi nhớ trong em,
Gom cả lại, em mừng sinh nhật chị.
Tháng chín mênh mang như lời thủ thỉ,
Kéo nắng về xoa dịu vết thời gian.
***
Vương nhẹ trên môi một chút thu tàn,
Của xuân sắc, một đời lận đận.
Của yêu, ghét, nhớ thương, hờn giận,
Nơi xứ người, tuyết phủ trắng tình yêu.
***
Vẫn đấy thôi, sớm nắng mưa chiều,
Vẫn tảo tần, một đời cánh vạc.
Vẫn nuốt vào trong, giọt mồ hôi mặn chát,
Vẫn nở nụ cười, lặng lẽ, bao dung.
***
Lặng lẽ vậy thôi, như nốt nhạc trầm,
Cho chúng em cất cao niềm hạnh phúc.
Nắng Sài Gòn mang bao điều rạo rực,
Tặng sinh nhật Người, vui lên nhé chị tôi!
VIẾT TẶNG SINH NHẬT CHỊ PHƯƠNG TRÂN – 01.09
Gom cả lại, em mừng sinh nhật chị.
Tháng chín mênh mang như lời thủ thỉ,
Kéo nắng về xoa dịu vết thời gian.
***
Vương nhẹ trên môi một chút thu tàn,
Của xuân sắc, một đời lận đận.
Của yêu, ghét, nhớ thương, hờn giận,
Nơi xứ người, tuyết phủ trắng tình yêu.
***
Vẫn đấy thôi, sớm nắng mưa chiều,
Vẫn tảo tần, một đời cánh vạc.
Vẫn nuốt vào trong, giọt mồ hôi mặn chát,
Vẫn nở nụ cười, lặng lẽ, bao dung.
***
Lặng lẽ vậy thôi, như nốt nhạc trầm,
Cho chúng em cất cao niềm hạnh phúc.
Nắng Sài Gòn mang bao điều rạo rực,
Tặng sinh nhật Người, vui lên nhé chị tôi!
VIẾT TẶNG SINH NHẬT CHỊ PHƯƠNG TRÂN – 01.09