.

Chào mừng các bạn đến với blog Phương Trân NGƯỜI SAIGON - Chúc các bạn có những phút thư giãn tuyệt vời.

Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

BÀI KHÔNG TÊN SỐ 4








Đêm khuya vụt ánh sao băng Chìm trong màn tịch nỗi băn khoăn lòng 
Tìm đâu hình dáng bóng hồng 
Tìm đâu một thuở mặn nồng tình duyên 


Anh về ôm mối sầu riêng 
Tương tư là bệnh căn nguyên là tình 
Đêm đêm thơ thẩn một mình 
Nhìn chùm sao sáng lung linh mơ màng 

Ôi sao lòng bỗng ngỡ ngàng 
Tình yêu đã sớm vội vàng phân ly 
Tình anh vui được mấy khi 
Chừ nay em đã ra đi nghìn trùng 

Cớ gì Nguyệt lão lạnh lùng? 
Tơ hồng quấn quít nửa chừng đứt dây 
Màn sương mờ khuất chân mây 
Nghe trong tĩnh lặng phút giây bàng hoàng


Ước gì níu kéo trăng vàng 
Nhìn trong mặt thật phũ phàng bấy lâu
Về đêm thức trắng canh thâu
Tim anh mang nặng chuổi sầu chơi vơi.

BÙI THẢO

PT cảm ơn bài thơ của anh BT
http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=YwWZVuVPeAg





Thứ Hai, 3 tháng 12, 2012

TÌNH








Tình là một chuyện muôn màu
Tình là mình hạnh phúc thật mau
Tình là một bài thơ sầu
Tình là mình niềm nhớ thương nhau
Tình đẹp tựa mùa thu vàng
Tình mình nhiều mộng ước miên man
Tình là một chuyện huy hoàng
Tình mình là thành nhớ hoang mang

Yêu nhau khi xuân tươi sáng
Yêu nhau trong tiếng ca tiếng đàn
Yêu nhau trong muôn tia nắng
Yêu nhau trong ánh trăng mơ màng
Yêu nhau khi sương thu rơi
Yêu nhau khi hoa lá xanh tươi
Yêu nhau khi mưa đông rơi
Yêu nhau yêu nhau mãi suốt đời

Tình là một chuyện âu sầu
Tình là mình nhiều nỗi thương đau
Tình là một chuyện chia lìa
Tình là mình thổn thức đêm khuya
Tình đẹp tựa mùa thu vàng
Tình là mình lệ ướt rơi tuôn
Tình là một chuyện đau lòng
Tình là mình mỏi mắt chờ trông

Yêu nhau chi cho thương nhớ
Yêu nhau chi khiến đôi mắt mờ
Yêu nhau sao không đi tới
Yêu nhau sao đã quên nhau rồi
Yêu nhau chi cho ta mơ
Yêu nhau chi cho mắt hoen mờ
Yêu nhau chi cho thương đau
Yêu nhau chi cho mãi âu sầu

Đành rằng tình là âu sầu
Đành rằng tình là nhớ là đau
Đành rằng tình là chia lìa
Đành rằng tình là khóc đêm khuya
Đành rằng tình là đau buồn
Đành rằng lệ mình ướt rơi tuôn
Đành rằng tình là đau lòng
Đành rằng tình là mãi chờ mong

Nhưng sao ta mơ yêu mãi
Nhưng sao ta vẫn thương nhớ hoài
Mơ yêu đương trong tia nắng
Say sưa trong ánh trong mơ màng
Buâng khuâng khi sương thu rơi
Cô đơn khi hoa lá tơi bời
Lang thang khi mưa rơi rơi
Mơ yêu đương mơ mãi suốt đời  














Thứ Năm, 29 tháng 11, 2012

BÔNG HỒNG CÀI ÁO









Cành hoa nơ trắng
Ngày vu lan!
Cođã càmcànhoanơ trng...
Một vòng nơ trắng
Thắt trong con bao lời
Không nở được nụ cười
Thì đành chua chát vậy!
Ngày vu lan!
Số phận không ban con bút mực!
Nêviếcâ"chữ Hiếumãi..khôntròn
Ngán ngẫm miệng đời :
"Còchgóđỏ như son..."
 Mmachthác!...

Ngày vu lan!
Con lại cài lên áo, phía tim mình
Cành hoa: nơ trắng
Như bao ngày mưa nắng
Khôncó chbêđi...

Ngày vu lan năm sau!
Thêm một cành hoa: nơ trắng!
Bên Phật đường quạnh vắng
Dânnniyêkínxxôi...
DÃ QUỲNH






Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2012

CAFE MỘT MÌNH










Sáng nay cafe một mình

Sài gòn chợt mưa chợt mưa
Nhớ em bao nhiêu cho vừa
Em ơi, em ơi...
Sáng nay nghe mưa quanh mình
Trời chợt lạnh như mùa đông,
những cơn mưa rơi ơ thờ
rớt trên cuộc tình mong manh.





Anh đã đi một ngày mưa buồn,
cơn gió đông lạnh đầy đôi tay
Anh đã đi để lại nơi này
Đôi mắt nâu ngồi buồn xa xăm
Như cánh chim lạc về phương nào
theo bước chân một ngày mưa bay
Anh đã đi để lại nơi này
Cơn gió đông còn buồn mênh mông.




Sáng nay mây thức trên đầu
từng giọtphê ngọt đắng
biết em nơi đâu bây giờ, em ơi, em ơi

Sáng nay ngồi khóc một mình
từng giọtphê lặng lẽ
biết anh ra đi thật rồi.